Lập Dàn ý bài văn phân tích nhân vật Mị hay nhất

  • Dàn ý phân tích nhân vật Mị
  • Mở bài
  • Giới thiệu về nhà văn Tô Hoài và đặc điểm trong sáng tác của ông.
  • Giới thiệu về tác phẩm Vợ chồng A Phủ
  1. Thân bài
  1. Cách giới thiệu nhân vật
  • Nhân vật được nhà văn giới thiệu như trong truyện cổ tích:
  • Giọng kể: được kể với giọng trầm buồn
  • Ngoại hình, tư thế, công việc được miêu tả: “ cô gái ngồi quay sợi gai bên tầng đá trước cửa, cạnh tầu ngựa…” khuôn mặt của cô thì “ Lúc nào cũng vậy, dù quay sợi,… mặt buồn rười rượi”. Đã gợi ra một thân phận nhân vật khiến người đọc tò mà về thân phận làm dâu của Mị trong gia đình nhà Thống lí.
  • Nhà văn đặt nhân vật trong hoàn cảnh đối lập: Một bên là cô gái làm việc quần quật suốt ngày đêm với một bên là sự giàu có của nhà Thống lí
  1. Mị với một cuộc đời cực khổ, tủi nhục:
  • Mị bị bắt gạt nợ:
  • Trước khi bị bắt về làm dâu nhà Thống lí Mị là một cô gái vô cùng xinh đẹp, tràn đầy nhựa sống…
  • Tưởng chừng một cô gái như vậy sẽ hạnh phúc trọn vẹn nhưng Mị lại bị món nợ truyền kiếp của cha mẹ và bị gạt nợ trở thành con dâu nhà Thống lí:

-> “ Con dâu gạt nợ” nhìn bề ngoài thì là con dâu nhưng thực chất là con nợ.

-> Vào một đêm tình mùa xuân, Mị bị bắt đi.

-> Mị đã xin bố mình: “ Con đã biết cuốc nương làm ….cho nhà giàu”.

=> Những điều đó chứng tỏ Mị là một cô gái chăm chỉ, tin vào sức lao động của mình và không muốn bị bán cho nhà Thống lí.

  1. Cuộc đời làm dâu của Mị
  • Phản ứng ban đầu khi Mị bị bắt làm dâu gạt nợ:
  • Đêm nào Mị cũng khóc, Mị định ăn lá ngón tự tử. Cho thấy sự ấm ức, đau khổ, tủi nhục muốn giải thoát kiếp nô lệ.
  • Mị nghĩ thương cha nên đã vứt nắm lá ngón. Hành động đã chứng tỏ Mị buông xuôi, chấp nhận kiếp sống nô lệ.
  • Cuộc sống của Mị ở nhà Thống lí: Mị bị đày đọa về cả thể xác lẫn tinh thần, sống một kiếp người như trâu ngựa:

Nỗi khổ thể xác:

-> Biện pháp so sánh: Mị là con trâu, con ngựa thậm chí không bằng con trâu con ngựa. Cho thấy cuộc sống của Mị còn khổ hơn kiếp vật.

->Các cụm từ chỉ thời gian: Mấy năm nay, mấy năm qua, mỗi mùa,….. Cuộc sống của Mị triền miên trong công việc không có lúc nghỉ ngơi.

Nỗi khổ tinh thần:

-> Được nhà văn miêu tả :  Mị không nói gì, cả ngày chỉ “ lùi lũi như một con rùa nuôi trong xó cửa”.

-> Thời gian cắt nghĩa: Miêu tả Mị “ Ở lâu trong cái khổ , Mị quen cái khổ rồi” . Chính cuộc sống bị đày đọa, đã làm tê liệt tinh thần của Mị.

  1. Con người Mị luôn tiềm tàng một sức sống mãnh liệt
  • Bức tranh mùa xuân: cảnh ăn Tết diễn ra có cỏ tranh thì vàng ửng, váy hoa thì được phơi đầy trên những mỏm đá..
  • Tác nhân làm thay đổi Mị đó là men rượu và tiếng sáo: Mị uống ừng ực từng bát, tiếng sáo… Tất cả đã thức dậy tâm hồn Mị bị kìm nén bấy lâu nay Mị nhớ lại tuổi trẻ, những tháng ngày hạnh phúc và Mị muốn nổi loạn
  • Sức sống tiềm tàng trong Mị nổi dậy trong đêm tình mùa xuân: Mị nhớ lại quá khứ tốt đẹp, hạnh phúc mong muốn thoát khỏi kiếp tù đày. Mị khao khát được đi chơi“lấy ống mỡ sắn một miếng bỏ thêm vào đĩa dầu”, Mị đã nhen nhóm hy vọng cho chính cuộc đời mình, rồi MỊ “quấn lại tóc, với tay lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách”... làm đẹp cho chính bản thân.
  • Bị A Sử trói vào cột nhà rồi hành hạ dã man nhưng Mị không cảm thấy đau về thể xác vì lòng Mị luôn hướng về tuổi xuân về quá khứ tươi đẹp.

=> Mị muốn chết đi khỏi cuộc sống tù đày này nhưng chính quá khứ tươi đẹp đã nuôi dưỡng lòng tin trong Mị về khát vọng sống.

  1.       Kết bài
  • Truyện ngắn là một trong những tác phẩm hay nhất của ông về người dân Tây bắc.
  • Nghệ thuật: Miêu tả tâm lí nhân vật đặc sắc, ngôn ngữ giản dị…
  1.  Phân tích nhân vật Mị

 

  • Mở bài

 

Tô Hoài là một trong những câu bút tiêu biểu trong văn học. Trước Cách mạng tháng Tám ông nổi tiếng với tập truyện Dế Mèn phiêu lưu kí. Sau Cách mạng tháng Tám ông nổi tiếng với tập truyện Tây Bắc thiên viết về những sự thực đời thường, đặc biệt những con người miền núi. Và vợ chồng A Phủ là một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông. Truyện nói lên số phận của những con người nghèo khổ, bất hạnh, bị thực dân thống trị và bọn lãnh chúa phong kiến chà đạp và cũng nói lên khát vọng sống của con người.

  1. Thân bài

    Mở đầu truyện Mị được giới thiệu với một ngoại hình tư thế khác với những người con dâu bình thường “ cô gái ngồi quay sợi gai bên tầng đá trước cửa, cạnh tầu ngựa…” khuôn mặt của cô thì “ Lúc nào cũng vậy, dù quay sợi,… mặt buồn rười rượi”. Đã gợi ra một thân phận nhân vật khiến người đọc tò mà về thân phận làm dâu của Mị trong gia đình nhà Thống lí. Tác giả đã đặt nhân vật của mình trong hoàn cảnh đối lập một bên là cô gái làm việc quần quật suốt ngày đêm với một bên là sự giàu có của nhà Thống lí. Qua đó, cho thấy nhà văn đã tạo cho người đọc một tình huống có vấn đề, làm cho người đọc tò mò về nhân vật Mị con dâu nhà Thống lí.

    Trước khi Mị bị bắt làm con dâu nhà Thống lí Mị là một cô gái vô cùng xinh đẹp, tràn đầy nhựa sống…Tưởng chừng như hạnh phúc sẽ đến với cô gái ấy nhưng Mị lại bị món nợ truyền kiếp của cha mẹ và bị gạt nợ trở thành con dâu nhà Thống lí, làm con dâu gạt nợ nhìn bề ngoài thì là con dâu nhưng thực chất là con nợ. Vào một đêm tình mùa xuân, khi sức sống đang tràn trề, hạnh phúc đang hé mở với nàng thì nàng bị bắt đi. Mị cũng đã từng xin bố mình, không muốn làm dâu cho nhà giàu vì Mị đã lớn có thể làm việc, trả nợ“ Con đã biết cuốc nương làm ….cho nhà giàu”.Từ đó cho thấy Mị là một cô gái chăm chỉ, tin vào sức lao động của mình và không muốn bị bán cho nhà Thống lí. Nhưng Mị không được lựa chọn cuộc sống cho riêng mình, nàng bị trói buộc bởi hai thứ: con dâu – con nợ.

 

Mị là con dâu gạt nợ của nhà Thống lí bởi vậy mà cuộc đời của Mị vô cùng tủi nhục, đau khổ. Ban đầu về làm dâu nhà Thống lí đêm nào Mị cũng khóc suốt, Mị định ăn lá ngón tự tử. Cho thấy sự ấm ức, đau khổ, tủi nhục muốn giải thoát kiếp nô lệ. Nhưng vì thương cha nếu mà Mị chết cha vẫn phải trả món nợ truyền kiếp cho nên Mị đã vứt nắm lá ngón. Hành động đã chứng tỏ Mị buông xuôi, chấp nhận kiếp sống nô lệ. Những tưởng cuộc sống của Mị khi làm con dâu nhà Thống lí sẽ hạnh phúc nhưng không Mị bị đày đọa về cả thể xác lẫn tinh thần, sống một kiếp người như trâu ngựa. Nhà văn đã dùng biện pháp so sánh để nói về nỗi khổ của Mị :Mị là con trâu, con ngựa thậm chí không bằng con trâu con ngựa. Cho thấy cuộc sống của Mị còn khổ hơn kiếp vật. Nếu như người đọc nhìn một cách thấu đáo sẽ nhận ra việc sử dụng các cụm từ chỉ thời gian : Mấy năm nay, mấy năm qua, mỗi mùa, mỗi tháng, cả ngày cả đêm nó cho thấy cuộc sống của Mị triền miên trong công việc không có lúc nghỉ ngơi. Không chỉ nỗi khổ về thể xác Mị còn bị đày đọa trong nỗi khổ về tinh thần, Mị được miêu tả Mị không nói gì, cả ngày chỉ “ lùi lũi như một con rùa nuôi trong xó cửa”. Chính cuộc sống bị đầy đọa như vậy đã làm tâm hồn, tinh thần Mị bị tê liệt “ Ở lâu trong cái khổ , Mị quen cái khổ rồi”. Qua đó, nhà văn đã lên tiếng tố cáo giai cấp thống trị miền núi, đã bóc lột tước đoạt quyền sống của con người, đồng thời cũng nói lên niềm cảm thông xót thương của nhà văn đối với thân phận con người nhỏ bé.

Tưởng chừng như con người Mị sẽ sống mãi kiếp ngựa trâu không lối thoát nhưng ẩn sâu bên trong con người Mị có một sức sống tiềm tàng mãnh liệt. Mùa xuân ở Tây Bắc thật đẹp có cỏ tranh thì vàng ửng, váy hoa thì được phơi đầy trên những mỏm đá, lại có cả tiếng nô đùa của trẻ con…. Nhưng tác nhân làm thay đổi  Mị đó là men rượu và tiếng sáo: Mị uống ừng ực từng bát, tiếng sáo được miêu tả đi miêu tả lại rất nhiều lần… Tất cả đã thức dậy tâm hồn Mị bị kìm nén bấy lâu nay Mị nhớ lại tuổi trẻ, những tháng ngày hạnh phúc và Mị muốn nổi loạn. Và sức sống tiềm tàng trong Mị đã trỗi dậy trong đêm tình mùa xuân: Mị nhớ lại quá khứ tốt đẹp, hạnh phúc mong muốn thoát khỏi kiếp tù đày. Mị khao khát được đi chơi“lấy ống mỡ sắn một miếng bỏ thêm vào đĩa dầu”, Mị đã nhen nhóm hy vọng cho chính cuộc đời mình, rồi MỊ “quấn lại tóc, với tay lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách”… làm đẹp cho chính bản thân mà bấy lâu nay Mị đã quên mất rằng mình cũng là một cô gái xinh đẹp. Mị bị A Sử trói vào cột nhà rồi hành hạ dã man nhưng Mị không cảm thấy đau về thể xác vì lòng Mị luôn hướng về tuổi xuân về quá khứ tươi đẹp. Chính mị đã nhiều lần muốn chết đi khỏi cuộc sống tù đày này nhưng chính quá khứ tươi đẹp đã nuôi dưỡng lòng tin trong Mị về khát vọng sống. Khi Mị nhìn thấy dòng nước mắt của A Phủ, Mị nghĩ đến mình trước đây là quyết định cởi trói cho A Phủ trốn thoát và cũng chính là cởi trói cho cuộc đời mình và Mị quyết định chạy theo A Phủ. Từ đó cho thấy Mị không phải là một người bị  mà bên trong đó vẫn tiềm ẩn một sức sống tiềm tàng.

  1.  Kết bài

   Truyện ngắn đã thể hiện một tư tưởng nhân đạo, tích cực, lên án chế độ phong kiến tàn bạo. Đồng thời cảm thông với cảm thông với thân phận của người dân miền núi, nói lên khát vọng của họ và những khả năng tích cực dẫn họ đi theo Cách mạng. Nhà văn đã sử dụng cách kể chuyện hấp dẫn, ngôn ngữ giàu hình ảnh, nhân vật khắc họa sinh động… đã làm nên giá trị sâu sắc của truyện.

     

     Cám ơn các em đã tìm đọc bài viết “ Phân tích nhân vật Mị” mà trung tâm vừa mới hoàn thành. Bài viết này của trung tâm hy vọng sẽ giúp các em hiểu rõ hơn về bài thơ, cũng như giúp được các em trong quá trình học tập hay kiểm tra được tốt hơn. Song các em không nên sao chép vào bài viết của mình. Nếu các em thấy bài viết hay hãy like hoặc share nhé.

 

BÌNH LUẬN FACEBOOK

bình luân