Ngày Của Mẹ Là Ngày Nào?
Mẹ – Một tiếng thể hiện tình yêu thương vô bờ của người con dành cho mẹ, bạn sẽ chẳng có thể tìm được một người mà luôn luôn sẵn sàng yêu thương, đùm bọc, che chở và tha thứ mọi lỗi lầm đối với mình. Là một người con các bạn cần phải biết ngày của mẹ là ngày mấy. Hãy cùng tôi tìm hiểu về ngày của mẹ nhé.
Nội dung bài viết
I. Nguồn Gốc Ra Đời Ngày Của Mẹ
Người con thường dùng những lời chúc và những món quà để bày tỏ tình yêu của mình với mẹ trong Ngày của mẹ. Ngày của mẹ (Mother’s Day) được tổ chức vào ngày chủ nhật thứ 2 của tháng 5 có nguồn gốc từ thời kỳ Hy Lạp và La Mã cổ đại.
Lễ hội tri ân những người mẹ được tổ chức hàng năm vào mùa xuân và người Hy Lạp thời đó thường cúng tế cho các Nữ thần. Đặc biệt là vị thần Rhea – Mẹ của Mẹ của nhiều vị thần trong thần thoại Hy Lạp.
Năm 1911, ở hầu hết các tiểu bang nước Mỹ, Ngày của mẹ đã được đồng ý tổ chức ở Mỹ sau nhiều năm đấu tranh và đã được tổng thống Mỹ ra quyết định chọn ngày Chủ nhật thứ 2 của tháng Năm mỗi năm là Ngày của mẹ.
Nhưng có một số tài liệu khác thì cho biết Ngày của mẹ ra đời theo sự tên tuổi của hai người phụ nữ Mỹ là bà Ann Maria Reeves Jarvis và con gái Anna Marie Jarvis. Bà đã đứng ra thành lập một nhóm được gọi tên là “Ngày của tình mẹ” với mong muốn cho những gia đình bị chia cắt trong cuộc nội chiến khi đó có cơ hội được kết nối lại tình cảm. Lúc đó, bà Reeves muốn chọn một ngày để làm ngày kỷ niệm ghi nhớ công lao những người mẹ hàng năm, nhưng tiếc rằng tâm nguyện chưa thành hiện thực thì bà đã mất. Sau khi mẹ mất, con gái bà Anna Jarvis đã quyết định thực hiện nốt tâm nguyện của mẹ, bà đứng ra tổ chức lễ kỷ niệm “Ngày của mẹ” (Mother’s Day) lần đầu tiên với 500 đóa hoa cẩm chướng tại nhà thờ Andrews Methodist Church để đến tặng cho từng người mẹ tham dự thánh.
Sau khi đọc đoạn trên các bạn đã có thể biết nguồn gốc ra đời và Ngày của mẹ là ngày nào rồi và hãy nhớ mãi ngày này nhé.
II. Ý Nghĩa Ngày Của Mẹ
Tại nước Nga, Ngày của mẹ đã trở thành một dịp đặc biệt để con cái tỏ lòng tri ân với người đã sinh ra mình. Những cửa hàng hoa và lưu niệm thường đông kín khách vào dịp này.
Tại nước Mỹ, số tiền tài chính để chi tiêu cho Ngày của mẹ chỉ sau dịp lễ Giáng sinh. Trung bình mỗi người con sẽ chi khoảng 139$ để mua quà tặng mẹ. Những món quà thường là hoa, là socola, đồ trang sức hay những chuyến du lịch.
Do thu nhập văn hóa phương Tây đã mang Ngày của mẹ vào Việt Nam, bên cạnh ngày 8/3, 20/10, Lễ Vu lan báo hiếu thì Ngày của mẹ cũng đã trở thành một dịp tri ân không thể thiếu của những người con đối với đấng sinh thành.
III. Quà Tặng Ý Nghĩa Cho Mẹ
Lần gần đây nhất là bạn tặng quà cho mẹ mình là khi nào? Nếu tầm khoảng vài tháng gần đây thôi phải công nhận bạn thật sư là một người con tuyệt vời đấy. Nếu đã quá lâu…cũng không sao cả! Đó là vòng xoáy của những công việc đã cuốn lấy chúng ta và không may đã bỏ quên ngày này. Quan trọng là đến hôm nay chúng ta nhớ ra và buộc phải nhớ vì hôm nay đã đến Ngày của mẹ rồi.
Mẹ – Người mang nặng đẻ đau 9 tháng 10 ngày, tần tảo sớm hôm, lo cho chúng ta từng miếng cơm manh áo, giấc ngủ, dìu dắt chúng ta từ những bước chân khập khiễng cho đến trang bị cho chúng ta đầy đủ hành trang để chúng ta vững bước trên con đường vào đời.
Giật mình chợt tỉnh lại, thấy tóc mẹ đã bạc, đôi vai đã hao gầy và khóe mắt đã xuất hiện những vết nhăn hằn sâu theo từng năm tháng. Phải hành động thôi các bạn ạ! Hãy nhân cơ hội Ngày của mẹ để tặng cho mẹ một món quà ý nghĩa nhất. Mẹ của chúng ta không cần những quà tặng vật chất, thậm chí cũng chả cần chúng ta tặng quà gì cả nhưng họ lại rất vui khi nhận được quà từ những đứa con của mình. Vì sao? Vì món quà đó mang một thông điệp vô cùng ý nghĩa với họ “Mẹ ơi con yêu mẹ nhiều lắm”, “Mẹ lúc nào cũng ở trong trái tim con”
Bạn có yêu mẹ mình không? Tôi sẽ kể cho các bạn một câu chuyện về chính tôi nhé.
Chuyện là như thế này, cũng bắt đầu từ ngày sinh nhật của tôi. Hôm đó sau khi tôi đi làm về, vừa vào đến cửa nhà thì nghe một tiếng “choang”, hình như là vỡ một thứ gì đó. Tôi vào nhà bếp thì thấy mẹ làm rơi vỡ đĩa thức ăn xuống sàn nhà.
Tôi bực mình tôi quát lớn: “Trời ơi, mẹ làm cái gì vậy, đổ hết thức ăn ra nhà rồi, bẩn quá lấy cái khăn này mà lau đi”.
Mẹ thì giọng sụt sùi: “Mẹ chỉ làm mấy cái bánh mà con thích thôi mà”.
Tôi thì lại bực mình và ném hết mọi thứ vào bồn rửa bát và hầm hực lao vào cái tủ lạnh kiểm tra. Tôi lại phải than thở: “Ôi mẹ ơi, trong tủ lạnh của con toàn để những thứ đắt tiền đấy mẹ, mẹ bỏ cái gì vào và lấy cái gì ra thì mẹ phải cẩn thận chứ, không là hỏng hết của con đấy. Lúc nào cũng khoai với sắn, có biết được cái thứ gì đắt tiền đâu”.
Lúc này tôi lại nhìn lên đồng hồ thì cũng đã thấy gần 6h tối rồi tôi lại quát mẹ: “Mẹ ơi, bây giờ cũng muộn rồi đấy mẹ ạ, mẹ đi về đi, mẹ không phải lau nữa đâu, lau cũng không sạch đâu mà, giờ này thì nấu ăn gì nữa để vợ chồng con ra ngoài ăn, mẹ cầm hết thức ăn về nhà mà ăn đi, mang cả mấy cái bánh khoai của mẹ về nữa đi ai đời sinh nhật đi làm bánh khoai, nuốt làm sao nổi, bực cả mình”.
Tôi lầm lỳ bỏ lên trên phòng với một thái độ cực kỳ bực mình vì chuyện này. Nghỉ ngơi được một lúc sau thì chồng với con tôi về mang theo một túi quà và một bó hoa.
Tôi chạy ra nói: “ Con gái, con đi học về à”
Con gái: “ Dạ vâng, mẹ ơi bà đâu ạ?”
Tôi: “ À bà về rồi con ạ! Ô hôm nay sinh nhật mẹ nên con mua hoa và quà tặng cho mẹ đấy à?”
Con gái: “ Không, con mua quà tặng bà”
Tôi: “Tặng bà á! Tại sao lại tặng bà?”
Con gái: “ Tại cô giáo con bảo, ngày sinh nhật của mình, không phải mình được nhận quà, người xứng đáng nhận quà phải là người sinh ra mình cơ. Nếu như không có người chịu đau đớn trong ngày này thì làm sao có mình đầy đủ hình hài, cho nên con tặng quà cho bà, vì bà đã sinh ra mẹ, mẹ ơi con yêu mẹ nhất.”
Thật sự lúc đó tôi dường như chết lặng, trong đầu bỗng dưng nhớ về những ngày tháng trước kia. Mẹ vừa lo cho mình từng bữa ăn, giấc ngủ, lo cho mình mỗi khi ốm đau bệnh tật, mẹ phải lăn lộn sớm hôm để lo cho mình được như bây giờ, cho mình cuộc sống bằng bạn bằng bè. Nếu không có mẹ thì sẽ không có mình trên đời.
Tôi chạy vào phòng bếp thì mẹ đã đi rồi chỉ để lại 1 triệu đồng tôi khi nãy đưa cho mẹ, một cuốn sổ tiết kiệm và một tấm thiệp trên đó có ghi những dòng chữ nguệch ngoạc: “ Mẹ biết hôm nay là sinh nhật con, vậy mà mẹ lại làm con không vui, mệt mỏi. Nhiều lúc mẹ quên mất rằng con gái mẹ đã lớn rồi, có gia đình riêng rồi, không còn là đứa trẻ thích mẹ làm bánh khoai cho ăn nữa. Mẹ già rồi, thành ra làm gánh nặng cho con quá. Muốn tặng cho con một món quà tử tế mà tiền lương lại không đủ. Tha lỗi cho mẹ nhé con gái, chỗ thức ăn đổ ra mẹ đã lau gần sạch rồi, ngày mai mẹ sẽ lau sạch. Một triệu nay mẹ trả lại con, cái áo con mua cho mẹ mẹ vẫn mặc được, giặt qua lạ lại mỗi ngay con đừng lo. Còn một món quà mẹ tặng con, con giữ lại khi cần dùng.”
Tôi buồn, tôi khóc, tôi lao thẳng ra ngoài đi đến nhà mẹ, vào nhà thì không thấy mẹ đâu, bất chợt nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm, tôi vội chạy vào thì thấy mẹ đang giặt chiếc áo mà tôi đã mua tặng mẹ từ lâu. Hai mẹ con nhìn nhau, tôi vội vàng ôm lấy mẹ và khóc nức nở.
Chúng ta thường mất quá nhiều thời gian vào những món quà cho mình nhân ngày sinh nhật mà quên mất rằng có một người đã từng vì chúng ta mà đánh cược cả sinh mạng. Vì vậy không chỉ Ngày của mẹ, và ngày gì đi chăng nữa, chúng ta hãy dành những lời cảm ơn, những món quà yêu thương nhất trong những dịp như thế này nhé.